Hung Pham
Hanoi, Vietnam
F/1 1/1600 ISO 125
Anh gặp bố em vào một ngày đầu tháng Mười, có lẽ chỉ mươi phút sau khi anh chụp tấm ảnh này, gặp ở một hoàn cảnh anh cũng chẳng mong muốn. Chỉ là anh không muốn khơi lại những thứ đã chôn vùi từ lâu, anh nghĩ bố em cũng vậy. Anh không muốn bác nhìn thấy anh, có lẽ bác lại buồn. Anh không quên được hôm đó, khi gặp bố em, nhìn thoáng qua anh cũng nhận ra được mặc dù sau rất nhiều năm không gặp. Bác vẫn khỏe đúng không em? Có lẽ bố em không nhận ra anh. Anh mong rằng bố em không nhìn rõ anh. Anh đã im lặng trong bối rối, nếu bố em bước tới có lẽ anh sẽ mở lời trước. Anh sẽ nói gì nhỉ? "bác có khỏe không ạ?". Hay đại loại mấy câu sáo rỗng gì đó chăng? Mười năm đã trôi qua, mười năm mà tất cả ùa về chỉ trong khoảnh khắc ấy, vài giây ngắn ngủi ấy mà bao nhiêu khoảng khắc ùa về trong tâm trí anh. Ngày em còn sống. Đôi khi hình ảnh ấy vẫn sống động trong tâm trí anh. Mặc dù anh đã cố không nghĩ về nó. Anh không còn yêu em, nhưng anh cũng không thể vứt bỏ mọi thứ về em, về việc em từng tồn tại, về việc em từng xuất hiện trong cuộc đời anh. Nghe mâu thuẫn nhỉ? Anh mong mọi người vẫn khỏe, sống tốt. Gặp bố em, thấy bố em vẫn khỏe anh rất vui. Chỉ là ý nghĩ về mấy chuyện xưa cũ ùa về tâm trí anh. Thật lòng anh mong mọi người sống tốt, kể cả khi họ không còn hiện diện trong cuộc sống của nhau nữa. Sắp hết năm và anh sẽ cố gắng sang năm mới có nhiều thứ tích cực hơn. Yên tâm nhé!
Anh gặp bố em vào một ngày đầu tháng Mười, có lẽ chỉ mươi phút sau khi anh chụp tấm ảnh này, gặp ở một hoàn cảnh anh cũng chẳng mong muốn. Chỉ là anh không muốn khơi lại những thứ đã chôn vùi từ lâu, anh nghĩ bố em cũng vậy. Anh không muốn bác nhìn thấy anh, có lẽ bác lại buồn. Anh không quên được hôm đó, khi gặp bố em, nhìn thoáng qua anh cũng nhận ra được mặc dù sau rất nhiều năm không gặp. Bác vẫn khỏe đúng không em? Có lẽ bố em không nhận ra anh. Anh mong rằng bố em không nhìn rõ anh. Anh đã im lặng trong bối rối, nếu bố em bước tới có lẽ anh sẽ mở lời trước. Anh sẽ nói gì nhỉ? "bác có khỏe không ạ?". Hay đại loại mấy câu sáo rỗng gì đó chăng? Mười năm đã trôi qua, mười năm mà tất cả ùa về chỉ trong khoảnh khắc ấy, vài giây ngắn ngủi ấy mà bao nhiêu khoảng khắc ùa về trong tâm trí anh. Ngày em còn sống. Đôi khi hình ảnh ấy vẫn sống động trong tâm trí anh. Mặc dù anh đã cố không nghĩ về nó. Anh không còn yêu em, nhưng anh cũng không thể vứt bỏ mọi thứ về em, về việc em từng tồn tại, về việc em từng xuất hiện trong cuộc đời anh. Nghe mâu thuẫn nhỉ? Anh mong mọi người vẫn khỏe, sống tốt. Gặp bố em, thấy bố em vẫn khỏe anh rất vui. Chỉ là ý nghĩ về mấy chuyện xưa cũ ùa về tâm trí anh. Thật lòng anh mong mọi người sống tốt, kể cả khi họ không còn hiện diện trong cuộc sống của nhau nữa. Sắp hết năm và anh sẽ cố gắng sang năm mới có nhiều thứ tích cực hơn. Yên tâm nhé!
2 Comments
My mind has been blown! Fabulous snap.
@jeff-spate thanks you Jeff. I appreciate that. 🙏